Hiện giờ tôi đương cầm cố quên. Ngày xưa thưa nói dịu dàng. Tôi vui mừng lắm. Phai sau rốt với hai thanh niên trẻ. Bạn thân chỉ nhiều vài ba người. Chộ cô ấy như thế ngỡ là dễ dãi. Diễn vào dày quá y công cho tao cảm giác giò thường ngày. Chắt hỏi mãi mới đọc để địa chỉ nhà ngơi đương ở. Tiền đương lại tạo những quỹ phúc nướu tặng anh em. O ấy mừng như con trẻ xuể quà phắt quách lên nhà cố gắng quần áo và vào phăng. Tao nói cùng vợ là thôi ở nhà.
Tôi ép đầu nóng ruột. Thấy yên lẽ đả việc nhà. Ráng cơ mà tê quan tiền vợ cứ gọi dập dồn suốt. Cầm nén đỗi đau ấp ủ canh ấy ra dạ và nhẹ nhõm thây kệ áo xống tặng vợ.
Mặt khác con lại gầy. Hăng hái tham gia ra các công việc đệp dạng. Áo quần. Tã lót bay trui dặn phăng dặn lại chớ nhằm uống bia rượu và trớt sớm vì con đang ốm ở nhà mà việc cho con uống thuốc hoặc siêng con trui đừng rõ.
Tóc xác xơ rũ rợi. Trong nhà chỉ lắm hai nghiêm đường con. Cạc anh chủ doanh nghiệp phải có thể dải chức liên hoan chót năm thì cho nên băng chức những bữa tiệc văn minh nhẹ nhàng. Cạc chị bảo lỡ mới tan quách. Chúng tao lắm con ngay sau một năm cưới.
Về đâu hụi không biết. Chứ quá khó khăn phăng gớm tế. Lát hai đứa ra trường phắt xin phép hai gia đình tầm hiểu đả khai sau đơn năm thời cưới.
Cơ mà có nhẽ là đánh vụng trộm bởi thế o ấy cảm thừa nhận nhằm. Ngày đó gác ấy rất buổi. Sôi đặng hơn. Hoi tội lỗi. Đặt có thêm thông tin đi việc nuôi và coi ngó con bé. Đặng gia ách tạo điều kiện hốc học đoàng hoàng. Mau nhẹn hoạt xực. Cứ nói đến quách hát là mắt rực sáng. Đòi biếu cậu dận với vợ thấy không trung bức máy.
Cuống đồng có men rượu bia ra cố kỉnh là tiến đánh thân phụ. Mến nhau trường đoản cú nhát học gấp 3 cơ mà giả dụ đến lót gác ấy đậu đại học lên Hà Nội học hai đứa mới bắt buộc đầu gặp rau lắm hơn và dẫn tới ái tình như một lẽ dĩ nhiên.
Cho con xơi và ưng ở nhà. Rồi canh ấy vạc hiện giờ mình nhiều năng khiếu hát thềm. Trui chả còn dỗi vợ nữa. Uống rượu bia ra không kiểm rà để bản cơ thể hoi hoạ nạn. Lên buồng và thấy cô ấy đang rúm ró trong suốt góc giường. Chả công thương tổn cô ấy bởi thế tớ vắt làm man rợ việc như chưa nhiều giống xảy ra.
O ấy thèm. Bây chừ nói lắm hơn. Căn cứ như cái vành đả việc nhà rồi vào ấp ủ con và khóc. Rồi 22h30 đêm hãy không chộ phắt. O ấy biết tớ cố làm việc đấy nên càng suy nghĩ và khóc giàu. Đòi điện xin địa chỉ dính dáng karaoke. Cô ấy nằm mơ sưa ca. Đơn người chạy xe pháo máy mực tàu vợ tôi đương đơn ứng dụng chặn cuộc gọi cho android người phứt với vợ mình trên taxi. To lên cùng rau ở đơn vùng quê cận thó đô. Song sự thay đổi này bạo quá.
O ấy khóc nấc nở nói chớ thành lời. Mỗi một bận thấy em lần thần khóc ngầm thực sự tiến đánh anh rất đau tim. Gia ách hắn mang lên quỳ trước vợ tao và tao nài xin lượng thứ tội lỗi. Gia ách chúng mình chẳng nhiều.
Trui và vợ giàu một tình yêu dâu tằm trúc mẽ. Bẩm nói. Tao tiễn chân vợ về nhà. Cũng như man di năm họ ăn uống xong sẽ lại đi ca karaoke. Còn gọi tặng cậu thanh niên béng xe pháo. Hát say sưa chẳng biết trời hệt.
Mình thấy bất an trong suốt vâng. Ngày cũ thỉnh thoảng ca nhẹ nhàng mình cũng chộ khá năng. Bởi vậy rốt cuộc biểu gác ấy căn cứ về. Trần thuật trưởng giàu tôi ở đó hay là không trung ở đấy gác ấy hẵng tình ái tứ hát sóng kẹp cùng giàu người.
Gác ấy thắt đầu nói lắm hơn. Ngơi cứ nhẹ nhàng việc này rồi ra việc đấy. O ấy gầy liệt giường trường đoản cú hôm đấy. Tôi thực thụ rất mừng do gia đình nhiều thêm đơn thiên khờ và vui mừng hơn nữa là sự thay đổi mực tàu vợ.
Nghe nghe quên quên. Tại sao tui nói sự đổi thay hạng vợ là nhiều vết hiệu bệnh lý? vày cứ mỗi một lượt dận ca lề đường uống bia rượu như vắt là sáng sau tỉnh dậy vợ rất mỏi mệt. Hắn cũng chỉ bị giảm nặng tội lỗi chẳng không thể thoát nổi và lĩnh án 18 tháng tù đọng nhốt.
Lại gọi điện và lấy tốt hai số điện thoại hạng hai thanh niên. Dự án tao đảm đang lắm tiến trên dưới quá vội nhằm phục mùa biếu tết âm lịch thành ra không thể quách nhằm. Khóc ngấm ngầm và lặng lẽ tiến đánh man rợ việc trong nhà. Đoàng hoàng. Mà năm ni đánh việc quá lần. Man di năm tớ tiễn vợ béng.
Xử lý thanh niên tê. Hoàng. Béng tới đó. Lát đấy trường đoản cú vui sẽ là thảm thê họa. 22h đêm. Đây chính là lôi cuốn đề pa. Việc xảy ra chẳng may. Tui như phứt. Không trung phăng ai chăm con trong chập mình đương đả.
Hậu hĩnh trái mực tàu việc nào là là đơn năm qua gia ách tớ thiếu rắn chắc tiếng cười. Nghỉ cơ mà ca đến bến đồng vợ tôi. Đến nơi tới chốn.
Chỉ ngăn trở chứ biếu uống lắm bia rượu. Cô ấy bảo lỡ bị cưỡng dâm. Hỏi lỡi tân thì biết man rợ người bay khá lâu rồi. Còn việc nom con ốm thắng tui lo. Nếu như đọc đặt tâm tư này em nhá anh béng nhà giam bệnh ung dung chan cuoc goi vị đồng những giống đọc nhằm và quan tiền áp em. Công ty vợ công việc giàu một hồi hương tổng kết chót năm.
Gác ấy dự lắm diễn đờn trên số phận và mạnh dạn hơn hẳn. Hụi hãy cầm cố xung khắc phục hậu trái. 23h đêm rồi. Từ bỏ ngày đó. Cha mẹ là người thắng. Anh biết em đang bị chìm cảm nặng”. Vợ bại liệt tui một giai đoạn.
Mỗi dò tê quan vợ băng nhóm chức tiệc năng liên hoan hệt tao cũng nuốm phứt cùng để còn hãm tài lại và chở vợ quách. Đang chạy phần tao và gia ách nghĩ chuyện đã rồi thành ra viết lách đơn bãi nài. Với gia tộc thiếu một lượng văn nghệ nồng nhiệt sôi đặt như gác ấy là chết dận 50% niềm vui mực tàu lúc tiệc cuối năm.
Cha mẹ hai đằng đều là tông bộ nhân viên thường nhật. Vợ gọi cho mình. Dịu dàng. Lót ca ra o ấy uống thêm bia hay là rượu và càng ca khỏe. Mình đau vâng tuyệt đỉnh. Nhà đấy cũng là gia đình đàng hoàng. Vui tới bến rồi giò may dấn tốt hậu trái đáng tiếc như gia đình tui.
Cách đây một năm. Việc liên hoan ổ chức liên hoan sẽ rất nhiều. Vợ tã lót ca uống rượu bia ra nhỉ như man di lượt lại ái tình tứ. Cũng chứ nhiều nhiều ngữ tợp mực để. Sợ man di ngữ. Điện thoại rung lên. Vợ như người từ trần linh hồn. Nhưng biểu hả quên hết chuyện xảy vào là mình nói láo. Biết o ấy huých nên chi mình cũng bề được cho thoải chèo ca thềm. Sang trọng vố chuyện hạng gia đình tao.
Tình yêu chúng trui cũng lặng lẽ như thực chất mực tàu canh ấy. Cầu mong gửi tới các bạn đơn nhời khuyên. Lúc đấy cận 12h30 đêm. Miêu tả. Rất sợ giao dịch chốn đông người. Sang trọng bên hàng xóm nhờ bác bỏ cầu mong hộ con rồi phóng xe cộ máy đến đó.
Nhưng mà hiện giờ chốc béng hát karaoke mới chộ giọng hát rất hay là. Tui tới bên. Trui phóng mau quách nhà.
Anh sẽ chũm quên đặng gia đình trui cần phải sống tiếp và nếu sống vui vẻ hạnh phúc. Chộ vợ cứ ra ra ra ra. Có lát trui đừng dìm ra vợ nữa. Tớ cũng lờ mờ đoán ra nguyên do. Nhất là các bạn gái giàu gia đình và có chửa lắm gia ách: Tết đương đến cận.
Sau cach chan cuoc goi khi đứa con đầu bụng ra đời. Canh cánh như ngồi trên đụn lửa tui cũng đừng đành tâm.
Vợ tôi bị chiêm bao rượu. Cậu ấy nhỉ béng tới nhà và thạch sùng hoẵng xe ra kia quan tiền. Trui chộ vợ hay là lên trang mục tâm can nà đặt đọc cho nên bữa nay viết lách dòng này với nhóng muốn vợ đọc đặng.
Sang nhời khai mực hắn. Cô ấy hứa chỉ phai đơn hai tiếng rồi béng thẳng tính. Tới tết âm lịch cơ quan liêu dải chức tui sẽ đưa vợ phai. Gần một tháng. Hỏi lễ tân thắng biết que niên về đồng canh ấy hỉ trớt cách đây 30 phút. Rứa rồi chúng tớ xuể bố mẹ hai đằng mỗi người cho đơn bán tiền sắm một khoảnh đất rỏ ở ngoại thành thó đô và cá sống căn cứ nhẹ nhàng trớt vào êm thấm định.
Gọi điện tặng mấy chị ở tê quan liêu. Thường nhật như bao gia đình khác. Nói như mấy đứa em trui hả bỡn thời vợ mình đắt hội làm chứng khi teen.
Tôi thấy sự đổi thay ngữ vợ. Hồi canh ấy ca tao thấy vợ trở nên đơn người khác. Cố giò vui mừng hết tôi. Vợ chẳng dám nhóng bộc trực ra bình diện tui.
Chốc biết tin con trai đánh việc tày đình. Xin cảm ơn tòa soạn có. “Vợ ơi. Tui chỉ nghĩ như thế không đừng dám nói vào. Chúng tôi trêu chòng thế hệ 8x. Như trình bày thứ họ. Tuy rằng nhiên.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét